Taking part in the Standard Chartered Marathon was always something I did, thanks to those years of me doing long distance run during my school days. Obviously it carried on til my adulthood, where I ran for Standard Chartered KL Marathon. So when I decided to join the Standard Chartered Singapore Marathon, I was game as heck! With only 2 weeks of training, I did it the 10 km route. Super proud that I pushed myself to do this even with not much time to train. Of course the use of the Rouvy AR app, it made it so much more thrilling. So, here it is. Sharing with you guys, my journey of the Standard Chartered Singapore Marathon 2020. After having done this, I kinda feel that I’m quite ready for the next year’s marathon haha 😆. Don’t forget to go to https://singaporemarathon.com to find out more.
.
@SgMarathon, @VisitSingapore
#SCSMVC, #passionmadepossible
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...
「marathon distance km」的推薦目錄:
marathon distance km 在 Jay的跑步筆記 Facebook 的最佳貼文
今天早上 9 點 21 分,我在家附近的操場,完成了今年的唯一一場比賽:線上版倫敦馬拉松。謝謝擔任補給員的太太、幫我配速了後面一大段的蕭昱、苟良,以及幾位特地來加油的 BURN 跑友,沒有你們我真的做不到。
在疫情之下,還有一件小小的事可以努力,即便結果不盡完美,也真的是盡力了。倫敦馬拉松歷經從今年二月取消,延後到十月,到最後確定保留菁英組,而其餘一般跑者就改為線上。其實早在幾個月前,看著英國以及美國的疫情局勢,大家心裡都有個底了,不過就是很不想跟自己說:今年沒有比賽。
先前的五、六、七月,我主要目標就是陪九月回台參加 Ironman 70.3 的蕭昱練習,一方面也是給自己一點堅持下去的動力。當他真的回去隔離了,我當週就荒廢了一個禮拜。後來,倫敦馬拉松宣布改成線上,好像也給了自己一點努力的理由。
賽前我總共在操場練習了三次長距離,分別是兩次 80 圈 (32K) ,以及一次 90 圈 (36K) 。坦白說這是第一次在操場上跑這麼長的距離,心理的壓力一定有,而身體的壓力也慢慢在累積。大量的左轉彎(100 圈要轉幾次?)到後來跑完,左腳常常都會緊繃,回來要花很多時間做滾筒跟放鬆。
我也曾經想過可以選比較「合理」的賽道,例如一圈 3 公里的社區,或是來回 20 公里的步道等,不過一想到我這輩子可能就只有這次機會跑 105 圈了,最後還是決定貼了紮,保護好腳就上場。
比賽的過程中,曾經感覺到兩次 Runner's High, 分別是日出時、以及剛過半馬的時候.也各有兩次極大的挑戰,80 圈以及 90 圈,就是踏入我未知距離的時候。理智的一方告訴自己:「拜託,80 圈都跑完了,才剩 25 圈算什麼?」,但那時真的覺得每一圈都非常遙遠。好在有許多朋友在場邊幫忙加油,而你也知道操場嘛,一圈一圈繞,總是會到的。
每一次的馬拉松,對我來說都是一次重新檢視自己的機會。即便是在相對單純、容易的操場跑道上,然而 42.195 公里的距離,始終是一個令人敬畏的數字。
跑完的當下,真的有鬆了一口氣的感覺。我還是很喜歡馬拉松,也很幸運身旁有這些夥伴,只是希望下一次出賽,不要再是操場了。
#LondonMarathon
#The40thRace
#你問我馬拉松是操場幾圈
#答案是105
London Marathon (Virtual)
Distance: 42.195 km (手按: 105又1/2 圈)
Finish Time: 2:43:33
Avg Pace: 3:53/K (93 秒/圈)
marathon distance km 在 Trang Hạ Facebook 的最佳解答
ĐƯỜNG TỚI BERLIN MARATHON (p1)
Tôi chỉ là một người mới tập chạy bộ không lâu, cao tuổi, chậm và tự tập luyện thất thường. Tôi không hề biết rằng con đường tới Berlin Marathon của cuộc đời tôi đã mất tròn 4 năm, phải đi vòng qua Boston Marathon 2018 và còn bị chặn lại tại Tokyo Marathon 2019, khiến tôi cứ tưởng cả đời mình, mình sẽ không bao giờ tới được Berlin!
Nhưng hạnh phúc sao, vào chiều tối ngày 29/9/2019, cuối cùng tôi đã làm được điều ấy, hoàn thành một trong những chuyến đi vĩ đại và khó khăn nhất của tôi cho tới thời điểm này. Việc tham dự 3 trong số 6 giải marathon nổi tiếng nhất thế giới trong hệ thống Abbott Major cũng là một tài sản mà tôi không bao giờ tin mình sẽ đạt được, khi bắt đầu buổi chạy 10 km đầu tiên, bên cạnh người dẫn chạy là bạn Lê Thanh Bình, bằng đôi giày Salomon cũng do bạn Bình tặng!
BỨC ẢNH CỐ CHẤP
Ngày này đúng 4 năm trước, tôi ngẫu nhiên nhìn thấy bức ảnh này.
Một trong những hình ảnh đẹp đẽ nhất tôi nhìn thấy từ một người đàn ông, đó là họ đang bất chấp thực tại để theo đuổi một thứ kiên trì trong tâm tưởng. Họ đang vận động, đang thay đổi, đang say mê, đang cố chấp và đang nỗ lực đi tới tương lai họ tự chọn. Chỉ những người chạy bộ mới biết bức ảnh này chứa những thông điệp gì.
Một ngày mưa, logo một giải marathon nổi tiếng hàng đầu thế giới, một sự kiện được hãng BMW tài trợ, tại Berlin, một vận động viên đang nạp năng lượng, chuối là đặc thù của mọi ngày thi việt dã. Và dáng ngồi bệt, ngồi xổm nhếch nhác ấy lại là một thứ vẻ đẹp mà chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy nếu cuộc sống chỉ là lên xe xuống ngựa, lên xe máy, xuống đường đi ăn, lên gác đi ngủ, tìm đường vào siêu thị…
Thành phố là một mê cung kỳ lạ, tất cả những kẻ hài lòng với tiện nghi nhỏ mọn đều tìm thấy hạnh phúc họ muốn, mà không cần phải ngồi bệt xuống rào công viên trong một ngày mưa như người đàn ông kia! Và hóa ra, chạy bộ còn có thể bao gồm những khoảnh khắc ta không tự chủ được ngoại hình, nhưng ta biết những thứ vặt vãnh ấy không còn là thứ ta bận tâm tìm kiếm!
Chẳng hiểu vì sao, một bức ảnh từ Berlin Marathon năm 2015 đã quyến rũ tôi đến thế, như bị thôi miên. Tôi đã in bức ảnh này để lên trên bàn làm việc tại công sở. Người đàn bà ngồi trên tầng 15 cao ốc phố Hoàng Đạo Thúy, ngắm hàng nghìn lần vận động viên Đức rã rời sau ngày thi đấu tại Berlin.
Mãi sau tôi mới tìm ra thông tin của giải đấu Berlin Marathon. Nhưng tôi chỉ sưu tập nó vào trí óc và cảm giác. Tôi không bao giờ nghĩ rồi có một ngày tôi sẽ đến đó, thậm chí có thể mặc chiếc áo mưa đó, ngồi xuống hàng rào, trông còn có vẻ thảm hại hơn anh vận động viên này!
Vào lúc ấy, tôi mới chỉ chạy được 10km đường núi VMM Sapa, vừa đăng ký tham gia vào nhóm LDR – Long Distance Runners để học hỏi kiến thức chạy bộ. Tôi khi ấy còn rụt rè chưa bao giờ dám post bất cứ bài nào về chạy bộ của bản thân tại đây. Cho tận tới lúc tôi chạy xong Boston và rời bỏ diễn đàn LDR, tôi cũng vẫn không post track-log nào lên đây! Nhưng đó là một câu chuyện khác, chuyện buồn về chạy bộ!
Một ngày đẹp trời, tôi nói với một nick ẩn danh trên mạng:
- Anh bán cho tôi cái bib 5km của anh đi!
Cái bib giá 200k đồng ấy, chạy chui dưới tên một người khác, là viên gạch đầu tiên tôi lót đường đi tới Berlin mà tôi không hề biết! Tôi quá rụt rè, tự ti về bản thân, việc chạy dưới tên người khác đã giúp tôi che đậy được sự kém cỏi của một người mới bước vào chạy bộ đường dài. Sau này, chạy bộ dạy lại cho tôi một từ tiếng Hoa, đó là từ Không Lối Thoát. Người Đài Loan gọi chạy bộ là môn thể thao chỉ có đi, không có về. Chúng ta sẽ chạy bộ cho tới lúc cái chết đến. Không bao giờ từ bỏ!
Tất cả những kẻ từ bỏ đều chỉ là những kẻ giả bộ. Bạn có thể rời đường chạy chứ chạy bộ không bao giờ rời khỏi tim bạn.
#GarminVietnam #TeamGarmin #Fenix6series
#runMAMArun