nói chung mình ghét mấy cái phim sến sến. Một số phim sến vì nó đã dở còn bày đặt sến nên mình ghét. Một số phim sến khác vì nó hay mà nó sến sẽ làm mình xúc động. Mà vì nó sến, tức thật ra là nó cliche, cheesy, mình biết trước nó sẽ làm trò đó cho mình khóc nhưng mình vẫn không thể cưỡng lại, nên cuối cùng mình vẫn cứ xúc động. The odd life of Timothy Green là một phim rất sến. Có có đủ yếu tố để làm cho kẻ hay mủi lòng như mình chảy nước mắt. Ngộ thay, những đoạn mình xúc động nhất là những đoạn mà nhân vật trong phim cười ngặt nghẽo. Mình lại còn khoái con nít, mà cái thằng nhỏ trong phim nó biết mắt nó to nên cứ trố mắt ra làm cho mình thấy thương nó quá đỗi. Cũng như con bé kia, nó cũng biết mắt nó to, môi nó dầy mọng, nên nó cứ chu chu mỏ rồi nheo nheo mắt... cũng may là ông đạo diễn biết phim sến, nên ổng làm dở dở đi một chút với cái vụ kể chuyện, chứ không chắc phim này còn sến ói. Nói chung, Timothy Green là phim làm mình ghét vì nó làm mình xúc động, và chắc phải đi xem lại với gia đình cái phim này, thiệt tốn tiền...
Search