Xin chào 🤓
Đây là review cuốn Em làm ơn im đi, được không?
#cuddlereads
☕️
「Anh ra khỏi giường đến bên cửa sổ. Bên ngoài tối đen và anh chẳng thể nhìn thấy gì, kể cả mưa. Nhưng anh có thể nghe thấy tiếng mưa, trượt từ mái nhà xuống vũng nước dưới cửa sổ. Anh có thể nghe thấy tiếng mưa khắp nhà.」
➖➖➖
Trong tâm trạng đang lâng lâng vì đọc Munro xong, Chi quyết định đi đọc thêm 1 tập truyện ngắn nữa, chọn cuốn này vì thấy rate cũng khá ổn trên goodreads, phần vì ảnh chụp lâu rồi mà chưa lên sóng. Bên cạnh cuốn này, Raymond Carver còn vài cuốn nữa đã được xuất bản ở Việt Nam, trong đó có cuốn ‘Mình nói chuyện gì khi mình nói chuyện tình’ mà Chi sẽ thử tới đây.
Về cuốn này, thật ra chỉ có đôi ba truyện tớ thấy rất hay, truyện thì có kết rất thú vị, truyện thì miêu tả tâm lý rất đỉnh, còn lại thì Chi đều không ưng mấy.
Đối với truyện ngắn, tớ thường chú ý tới cách tác giả đưa chúng ta vào cuộc đời của nhân vật, cách tác giả bóc tách tâm lý cùng suy nghĩ của họ, và những dư âm câu truyện bé nhỏ để lại. Cách viết của tác giả lần này không quá khó đọc, nhưng mỗi câu truyện dường như lại mang những màu sắc rất khác nhau, khiến tớ có cảm giác như thể 2 tác giả đang viết vậy.
Tuy thế, trong những truyện mà tớ thích, như là ‘Vợ người sinh viên’, ‘Không ai nói gì’, ‘Lũ vịt’ hoặc là ‘Có gì ở Alaska’, tớ rất thích cách câu chuyện chảy trôi yên ả, cách nhân vật trò chuyện đầy tình tứ, thật đời thường và pha lẫn chút vui cười. Truyện ngắn “Vợ người sinh viên” cũng là truyện tớ chọn để trích dẫn bên dưới, đọc êm dễ chịu lắm.
Lại nói một chút về những truyện tớ không thích: tớ cứ thấy kì cục sao sao, kiểu tớ không thể hiểu được những ý nghĩa mà tác giả muốn gửi gắm qua mấy truyện đó. Hay là, giả sử câu truyện viết ra để gợi lên một ý nghĩ nào đó trong lòng người đọc đi, thì buồn là đọc xong mấy em ấy mọi thứ cứ trôi tuột đi và không để lại chút dư âm nào trong Chi.
Chung lại, đây không phải một cuốn hợp Chi cho lắm, em nó không gây được nhiều ấn tượng cho tớ, và thú thật là lúc gấp sách lại tớ có một chút cảm giác như kiểu được giải thoát vậy.
Hic nghe thì có vẻ tệ nhỉ, thực ra em nó không quá tệ đâu. Anh em thích truyện ngắn có thể thử biết đâu lại hợp, Chi thì không rec lắm ạ.
➖➖
22 truyện ngắn, 22 tình huống kì lạ trong cuộc sống, 22 lần ta được hé nhìn vào đời một người xa lạ với ta...
➖
「"Sao anh không kể em nghe về những thứ anh thích và không thích."
"Giờ thì chẳng biết gì hết," anh nói. "Nếu thích thì em kể đi," anh nói.
"Nếu anh hứa sẽ kể cho em. Anh có hứa không?"
Anh nhịp vào chân nàng lần nữa.
"Ừm..." nàng nói và nằm ngửa lại, hài lòng. "Em thích đồ ăn ngon, steak và khoai tây nướng cháy sém, đại loại vậy. Em thích những cuốn sách và tạp chí hay, thích đi tàu ban đêm, và những lúc đi máy bay." Nàng dừng lại. "Dĩ nhiên em kể những thứ này không theo một thứ tự yêu thích nào hết. Nếu phải kể theo thứ tự yêu thích thì em sẽ phải nghĩ ngợi. Nhưng em thích đi máy bay. Cái khoảnh khắc rời mặt đất mình cảm thấy dù chuyện gì xảy ra thì cũng chấp nhận được." Nàng gác chân lên mắt cá anh. "Em thích thức khuya rồi sáng hôm sau nằm lì trên giường. Em ước mình có thể thường xuyên làm thế, chứ không chỉ thỉnh thoảng. Và em thích sex. Đôi khi em thích được sờ nắn một cách bất ngờ. Em thích đi xem phim và sau đó uống bia với bạn bè. Em thích có bạn. Em rất quý Janice Hendricks. Em thích đi nhảy ít nhất tuần một lần. Em thích lúc nào cũng có quần áo đẹp. Em thích có thể mua quần áo đẹp cho con bất cứ lúc nào chúng cần mà không phải đợi. Laurie cần có quần áo đi chơi lễ Phục sinh. Và em muốn kiếm cho Gary một bộ vest hay gì đó. Nó lớn rồi. Em muốn anh cũng có bộ vest mới. Thực sự anh cần có vest mới hơn cả nó. Và em muốn chúng mình có chỗ ở của chúng mình. Em muốn thôi phải mỗi năm hay cách năm lại chuyển nhà lòng vòng. Trên hết," nàng nói, "em muốn hai chúng mình có thể sống một cuộc sống trung thực mà không phải lo lắng về tiền bạc, hóa đơn và những thứ tương tự. Anh buồn ngủ rồi," nàng nói.
"Chưa mà," anh nói.
"Em không nghĩ ra thêm gì nữa. Tới lượt anh. Kể em nghe anh thích gì đi."
"Anh không biết. Nhiều thứ lắm," anh lúng búng.
"Nào, kể đi. Mình chỉ nói chuyện mà, đúng không?"
"Anh ước gì em để cho anh yên, Nan." Anh lại quay sang phần giường của anh và thõng tay xuống qua mép giường. Nàng cũng quay sang và ép vào người anh.」
➖➖➖
⭐️⭐️⭐️ 3/5
#bookstagram #bibliophile #bookstagramvn #nhanam #nhanambooks #sachnhanam #emlamonimdiduockhong #raymondcarver #willyoupleasebequietplease
Search