I would like to thank all my English speaking friends and supporters in the US and world abroad for all the support of the past 6-7 years. It’s been a tough journey and I appreciate everyone who messaged me words of encouragement and congratulations.
As most of my audience are Chinese speaking, I apologize for not always posting in English. I’ll try to be better about that in the future. Below is a my short race recap of my 3:58:54 record breaking performance that went down back in Taiwan.
Nervous international fights, dismantled and reassembled my bike 3 times, 14 days of quarantine in un air conditioned heat chamber LOL (Taiwan is kind of hot), and my best 70.3 half Ironman race ever, here we are! Enjoy.. thanks again
Last year at Elsinore 70.3 in Denmark I underestimated the race courses’s difficulty, thinking for such a flat course I can easily break 4 hours. The bike leg didn’t go well, but running off the bike, I did some quick math and thought a 1:15 half marathon will be enough. During that time I still wasn’t very confident of my own endurance and was petrified of bonking halfway through the run. Nervous to push during the run, I held back until the last 5k. When I entered the finishing chute I saw the clock and it started with 4....I knew I had failed.
I was very regretful of my mentality and attitude for that race. Ever since then every single training run I do where I start to feel my legs go weak and felt the same fear at Elsinore 70.3, I would stay calm, endure the pain, and keep moving forward at the limit.
After more than a year, I took the risky flight from pandemic hard hit California to my home country Taiwan and then quarantined for 14 days. Thankfully I made it to start line for Ironman Taiwan 70.3 safe and healthy. I told myself at that moment, do not waste this opportunity.
I knew I couldn’t keep up with Sam during the swim, but I was quietly confident in my form, after a whole year of band work and technique help from my wife, I didn’t get any jello arms through the swim and was able to push full gas.
After I got to the shore, I got on my trusty Giant trinity (the dragon that changes color) and started my most confident sport of cycling, chasing after Sam. The first lap my old injury in my left hip came back to haunt me so I stayed conservative, though still able to average 42 kph. Second lap my left hip warmed up and the pain went away so I went full gas, enjoying the nice rolling course averaging 45-50kph on the 11 highway along the coast. I passed by many other competitors who cheered me on giving me a lot of energy.
Getting off the bike, I felt really good and started off averaging 3:30/km. I thought to myself a 1:15 half marathon is definitely doable. As I passed Sam at 4km mark my pace kept dropping and heart rate kept climbing. All of a sudden the clouds went away and the sun came out to play. I thought crap, this is bad. Every aid station I would grab two cups to drink and two cups to pour on myself, not wanting to slow down to waste anymore time. Every kilometer my pace would drop by a second and by halfway I did the math and realized breaking 4 was not going to happen. I started to feel very depressed and wanting to cry. I thought about How I spent the whole year training for this one race, left my family and my wife at home for a whole month, quarantined for 2 weeks, what the hell am I doing? I snapped out of that and slapped myself mentally and said if I’m not going to break 4 hours today I’m going to at least run until I got nothing left to give myself some closure. I wanted to finish the race not breaking four hours knowing I did my very best and didn’t have it, and not because I was scared. I had blisters underneath my thumb toe nail and it was extremely painful but I carried on. I slogged
Through the last 10km and found myself back in the finishing area. A friend yelled you still have two minutes til 4 hours! I still had hope and accelerated like crazy. I crossed the finish line and couldn’t believe my eyes... 3:58:54
This is my most satisfying race ever. I realized you really can’t let off until the finish line, because anything can happen. This race was very special since I basically time trialed alone from start to finish. To break 4 hours, the Taiwanese nations record for 70.3, and to share the race course with Sam, the pro athlete that inspired me to chase my dream , I couldn’t be more grateful.
同時也有2部Youtube影片,追蹤數超過86萬的網紅Joseph Prince,也在其Youtube影片中提到,In Jesus's time, the Roman law decreed that a criminal was either scourged and then released, or crucified right away. But Jesus was both scourged AND...
「give encouragement to a friend」的推薦目錄:
- 關於give encouragement to a friend 在 Yu Hsiao Triathlete Facebook 的最讚貼文
- 關於give encouragement to a friend 在 謙預 Qianyu.sg Facebook 的最讚貼文
- 關於give encouragement to a friend 在 Mẹ Nấm Facebook 的最佳貼文
- 關於give encouragement to a friend 在 Joseph Prince Youtube 的最佳解答
- 關於give encouragement to a friend 在 Joseph Prince Youtube 的最讚貼文
- 關於give encouragement to a friend 在 Sample Words of Encouragement for a Friend in Need 的評價
give encouragement to a friend 在 謙預 Qianyu.sg Facebook 的最讚貼文
(English writing below)
上星期天,我到一間小花圃做春節直播。
以我的慣例,我如果用到店家的地方,我都會買些東西,不佔他人做生意的便宜。
那天開直播前,本想通知店員一聲,但因為急著在一個時間點前結束,忘得一乾二淨,就有勞我師兄去物色購買適合的盆景。
當時有三位員工 - 兩位華族女子,一位異族外勞男子。
開播到一半時,男員工看到我先生的手機正播映著我的直播。
「哇!這是現場直播嗎?」他很興奮地問我先生,「在哪裡可以看?」
「你可以在臉書看。」
男員工二話不說,拿出手機,開啟臉書應用程序,請我先生為他找出我的臉書。先生輸入我的名字後,接下來就更好笑了。
我當時毫不知情,因為專注在直播。
結束後,我翻看按讚名單時,還想著怎麼會有異族朋友的名字。後來,先生才告訴我事情的來龍去脈。
昨天在剪輯直播,想這星期上傳到Youtube時,才發現那位男員工還向我鏡頭揮手,並展示播放著我直播的手機螢幕。😂
雖然我全程都說著華語,但想必他應該或多或少都聽得懂吧!
這畫面非常有趣,因為幾天前,一位女讀者來訊詢問我批八字的收費。(我服務的收費都列在:www.qianyu.sg/consultations 有中文網頁功能)
這女讀者說,我影片裡的資訊非常準確及珍貴。
我感謝她告訴我,因為我沒有印象在臉書互動裡看過她的名字。
她說她害羞。
這讓我想起另一位女客人,也曾說過類似的話。她說她一向很低調,所以雖然獲益匪淺,但從沒想過要按讚。
我問她:
萬一我寫了那麼多,卻得不到觀眾按讚的肯定,以致我放棄寫作與拍片呢?
她沒回答我。
我笑說,我雖不會因此而放棄,因為我曾經發過願,我也會用我的一生去履行我的發願。
但是,只拿不給,非君子所為,而是自私自利。 我也是人,自然也會需要認同感,尤其是寫的又是一些較另類的課題。
給予鼓勵是一種善行,也是一種感謝,無論是通過按讚、留言、分享,或告訴我。
直接與我貼文互動的好處是有時,可以利益其他比我們更需要這訊息的人。
打從我在去年六月底每星期更新Youtube影片後,我收到的詢問也多了。這些詢問當中,好一些是因為他們的臉書朋友分享了我的影片,而認識我。
他們的臉書朋友並不知道他們來找我服務。
畢竟,我們不會向全世界公佈我們的貼身問題。很多時候,向一個陌生人傾述你的問題,比向朋友訴苦還有用,因為那位陌生人有解決你問題的能力。
我在網路寫作已有三年半的時間,看過數百人。表面上看來是我在幫助人,但如大聖佛陀所言,眾生讓我們實踐自己的修行,幫助我們開悟成佛的人。
這是個互相利益的循環。
見的人越多,我越覺得娑婆世界如浮雲,終究沒有任何人事物是自己的。
寫作拍片越多,自己的思維與志向越明確。
我看到到因果的可怕,不想要我客人那般的命運,因此我更加謹言慎行。我親眼目睹貪、嗔、痴如何能毀掉一個人的人生,所以我打開自己的心房,學習把大愛放送出去,放下不利益他人的固執想法。
因此,感謝妳、你、您幫助我成為一個更好的人,幫我找到我的人生目標。這輩子,我從來沒有做一件事那麼開心過,我也想要一生就這樣做下去。
希望我也能幫助到你,盼你也能幫到別人。
___________________________
So last Sunday, I went to a plant stall to do a CNY Live.
As per my usual practice, I would always buy something from the shop if I use its premises. I don’t take advantage of other people’s businesses.
That day, I wanted to preempt the plant stall staff but in my haste to start my Live, I plain forgot about it. So the husband went about looking for a plant to buy on my behalf.
There were about three staff - two ladies and the gentleman standing behind me in this photo.
Halfway through my Live, the male staff saw the handphone screen of the Husband’s.
“Wah! It’s Live ah?” He excitedly asked the husband. “How to see?!”
“You can see on Facebook!”
The staff whipped out his mobile phone and opened the Facebook app. Then the husband typed in my profile name and what followed next was comical.
I wasn’t aware as I was very focused on presenting to my Live audience.
After the Live ended, I looked through the list of Likes to see who engaged with my video.
And I was wondering why there were some foreign names.
Then the husband told me what transpired.
Yesterday while editing the Live for my Youtube upload this week, I realised at one point in time, the staff also waved to my camera and flashed his handphone screen of my Live. 😂
I bet he somewhat understood what I said, despite it being in Mandarin.
It was an interesting moment because few days ago, a lady PM me to inquire about my Bazi consultation fee. (It’s all listed at www.qianyu.sg/consultations btw)
She told me the information in my videos were accurate and valuable.
I thanked her for telling me because I had never seen her name appeared in my engagement list.
She told me she was shy.
This reminded me of a Bazi client who told me the same thing. That client said she had always been low profile, so she did not think to Like my posts even though she benefitted from it.
I told the client:
But what if I stopped writing and filming because I received no or little affirmation from the audience?
She didn’t answered me.
I laughed and said I would not stop because I had made an aspiration in the past. I had made it my lifetime goal to keep my words.
But to be only taking and not giving is always selfish. I am human. And humans always need to feel belonged in one way or another. Even more so when I am writing about unorthodox topics.
Giving encouragement is a form of kindness and showing appreciation, be it through post engagements or telling me now.
The good thing about direct post engagement is that it benefits others, who may need the message more than us.
Since I started weekly uploads to YouTube in June, a lot more queries come in every month. A number of them know me, due to their FB friends sharing my videos on their timeline.
Thing is, their FB friend does not have a clue that they watched my video and came to seek my service.
We don’t go around telling the whole world our problems, you see.
Sometimes, it’s easier to tell a stranger who has the solutions, than a friend who can only tell you to think about happier things.
I have been posting online for 3.5 years and have met hundreds of people. Perhaps to you, it seems that I am helping people.
But like what Buddha says, the sentient beings are here to help us actualise our spiritual practice, to attain enlightenment and Buddhahood.
It is a reciprocal cycle. The more people I see, the more I realise how transient this Samsara world is. The more I write and film, the clearer I am in my thinking and aspirations.
I don't wish to have the kind of destinies I deal with, so I am more careful in my doings and thoughts. I see first-hand how greed, ignorance and anger can kill people, so I have opened up my heart to give out more love and let go of stubborn beliefs that benefit no one.
So thank you to you, you and you for helping me to be a better person and giving me a holy purpose in this life. I have never been happier in my entire lifetime and I want to do this for as long as I live.
I hope I can do the same for you, so that you will do the same for others too.
give encouragement to a friend 在 Mẹ Nấm Facebook 的最佳貼文
Hội thảo Viết cho Quyền con người (Write for Rights) của Tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International) tại Columbus, Ohio
Dân Làm Báo - "Lời nói của bạn có sức mạnh - đôi khi một lá thư có thể thay đổi cuộc sống của ai đó" là tiêu điểm của chiến dịch Viết cho Quyền con người 2019 của Tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International - AI), một trong những sự kiện nhân quyền lớn nhất thế giới.
Tháng 12 hàng năm, những người ủng hộ Tổ chức Ân xá trên toàn cầu sẽ viết hàng triệu thư cho những người có quyền con người cơ bản đang bị tấn công. Trong năm 2018, blogger Mẹ Nấm (Việt Nam) là một trong những cá nhân được AI mời đến tham dự buổi hội thảo khởi động chiến dịch tại thành phố Columbus, tiểu bang Ohio - Hoa Kỳ.
Chiến dịch Write for Rights năm 2019 của AI nhắm vào 10 nhà hoạt động ở Philippines, Nam Sudan, Hy Lạp, Iran, Trung Quốc, Nigieria, Mexico, Canada, Belarus, Ai Cập. Tất cả những người này đều dưới 25 tuổi, hiện đang bị giam giữ trong nhiều điều kiện khắc nghiệt khác nhau. Người thì bị bắt cóc trên đường gia đình chưa rõ tung tích. Người thì bị phân biệt đối xử trong trại giam. Người không nhận được sự chăm sóc y tế đầy đủ...
Hội thảo dành riêng cho sinh viên tại Columbus, Ohio của Tổ chức Ân xá Quốc tế lần này, đặc biệt dành riêng các phần thảo luận, chủ đề workshop cho các sinh viên từ nhiều nơi khác nhau trên toàn nước Mỹ tham gia, thúc đẩy Chiến dịch Viết cho Quyền con người trong năm 2019.
Là một Tù nhân Lương tâm đã từng được tổ chức AI vận động tự do, bây giờ blogger Mẹ Nấm đã tham gia cùng với tổ chức này vận động các Tù nhân Lương tâm khác trên thế giới mà AI cho là cần thiết và khẩn cấp nhất.
ội thảo dành riêng cho sinh viên tại Columbus, Ohio của Tổ chức Ân xá Quốc tế lần này, đặc biệt dành riêng các phần thảo luận, chủ đề workshop cho các sinh viên từ nhiều nơi khác nhau trên toàn nước Mỹ tham gia, thúc đẩy Chiến dịch Viết cho Quyền con người trong năm 2019.
Là một Tù nhân Lương tâm đã từng được tổ chức AI vận động tự do, bây giờ blogger Mẹ Nấm đã tham gia cùng với tổ chức này vận động các Tù nhân Lương tâm khác trên thế giới mà AI cho là cần thiết và khẩn cấp nhất.
Sau phần trao giải thưởng cho nhóm sinh viên đã đạt được kết quả vận động tích cực nhất, blogger Mẹ Nấm đã có bài phát biểu bằng tiếng Anh, cám ơn những nỗ lực của Amnesty International cho nhân quyền Việt Nam, và kêu gọi tiếp tục tranh đấu để cải thiện tình hình bị ngược đãi, bị đối xử bất công của các tù nhân chính trị tại Việt Nam. (Xin xem bản dịch tiếng Việt sau phần tiếng Anh).
Ladies and gentlemen,
First, I would like to express my sincere thanks to Amnesty International. Without your relentless advocacy I wouldn’t be here today. My freedom is live testament of Amnesty International's efforts and support for human rights in Vietnam. On behalf of all my fellow human rights defenders back home, I’d like to thank Amnesty International and other international human rights organizations who have stood with us in our times of need.
Dear friends,
Perhaps for many years of fighting for human rights, you don't see how all your efforts will change the future of others. Today, with my own personal experience, I hope you will be more motivated when you see firsthand the results you bring.
This is my story, in November 2018, when I took my daughter to attend the Press Freedom Awards ceremony of the Committee to Protect Journalist in New York where I was one of the award recipients. That trip changed the mind and dream of a 12-year-old child.
Before leaving Vietnam, my daughter, Mushroom, was in a nervous state when interacting with others because her mother was arrested by the police, and considered by the government to be a reactionary element, against the country. When I was at the ceremony, my daughter, witnessing the warm regard the American guests had for her mother, she asked me: “Why was our family treated like criminals by the police? Why did they arrest you, mom? And how come strangers in this free country acknowledged you for what you did so warmly like this?” From what she witnessed in this free world, my daughter wrote a diary and shared with her friends in Vietnam about her newly-found pride for her mother, and for those who fight for human rights in Vietnam. She now believes in a society in which human rights are protected and respected.
As you can see, your efforts, the recognition that you give to international human rights defenders, have not only brought me my own freedom but helped a child to overcome her feelings of guilt and shame, and come to understand and feel proud of what their parents have been fighting for. They begin to appreciate the price of freedom and the sacrifices that their families had to endure.
Amnesty International's human rights campaigns, your advocacy, and your stance with us are not only attempts to fight for human rights, but they also contribute to building faith in a better future for all the children of activists in Vietnam.
I would like to take this opportunity to especially express my deep gratitude to a mother. She is also a member of Amnesty International in Sweden, Ms. Britis Edman. She is a close friend who has always been concerned and made efforts to support the struggle for human rights in Vietnam all these years. With the encouragement from Britis and all of you, I know that I have never been alone on the road to fight for human rights in Vietnam.
Ladies and gentlemen, staff and members of Amnesty International,
When I was released, I realized that after I had been arrested, many other people were also imprisoned for very heavy sentences. Many of them were arrested without anyone noticing.
Among of them is Mr. Huynh Truong Ca, a Facebooker named "The Peasant". He was sentenced to 5 years and 6 months in prison for openly expressing his opinion. His daughter, Huynh Thi Thai Ngan, sent an appeal to Amnesty International asking to intervene for her father who is being abused in prison. I would like to take this opportunity to thank you all, on behalf of his daughter for your support and concerns for her father, Mr. Huynh Truong Ca and his struggle for freedom.
Life in prison is an endless series of difficult days, suffering from physical and mental abuse, being separated from the outside world, facing difficulties at every family visit …. These are some of the predicament that political prisoners in Vietnam have to face. The Amnesty International's monitoring and advocacy over the years that have made the world more aware of the terrible state of prisons and human rights violations in Vietnam.
I want you to know that your voice has provided the protection Vietnamese detainees need the most and have made the communist authorities to be more or less afraid to face Amnesty International’s reports and questions.
In addition, I would like you to know that the effort to fight for freedom for those who have been imprisoned also has a positive effect on those who are active and not yet arrested. It has given them the necessary assurance that the world is always watching and concerned for them and they will not be abandoned if imprisoned.
So I hope you continue to care, speak up and fight for political prisoners in Vietnam and around the world. Please urge the US government and other international human rights organizations to increase political and economic pressure on Hanoi to comply with the international convention that Vietnam is a signatory on the treatment of prisoners and to have an independent monitoring system to monitor the situation in prisons.
Ladies and gentlemen,
I know that every hour of every day, there are many human rights violations happening around the world and Vietnam is a country of concern. From my story, I hope you know that what you are doing is not only to improve the human rights situation in our country but also to bring happiness, pride and confidence in a better future for the children of Vietnam; specifically for my daughter. We know the world is looking into our hell-hole that we call homeland, and we know we are not forgotten.
Thank you so much!
Bản dịch tiếng Việt:
Xin kính chào tất cả quý vị,
Tôi xin gửi lời cám ơn chân thành đến Tổ chức Ân xá Quốc Tế đã miệt mài tranh đấu cho tự do của tôi ngày hôm nay. Tự do của tôi, của nhiều người bất đồng chính kiến khác tại Việt Nam là kết quả của những nỗ lực tranh đấu cho quyền con người của Tổ chức Ân Xá quốc tế nói riêng và tất cả đồng bào người Việt cũng như các tổ chức nhân quyền quốc tế khác trên toàn thế giới nói chung.
Kính thưa quý vị,
Có thể trong nhiều năm tháng tranh đấu cho quyền con người, quý vị không thấy hết những nỗ lực của mình sẽ thay đổi tương lai của những người khác ra sao. Hôm nay, với câu chuyện của chính cá nhân tôi, tôi tin rằng quý vị sẽ có thêm động lực vì kết quả mà quý vị mang lại.
Đó là, vào tháng 11 năm 2018, khi tôi đưa con gái tôi cùng đến tham dự lễ trao giải Tự do báo chí của Ủy ban Bảo vệ Ký giả tại New York. Chuyến đi đó đã thay đổi suy nghĩ và ước mơ của một đứa trẻ 12 tuổi.
Trước khi rời Việt Nam, con gái tôi, bé Nấm, sống trong tâm trạng e dè khi tiếp xúc với người khác vì mẹ mình bị công an bắt, bị chính phủ cho là kẻ phản động, chống lại tổ quốc. Khi có mặt tại buổi lễ, chứng kiến những cảm tình mà quan khách Hoa Kỳ dành cho mẹ mình, con tôi đã hỏi: "Tại sao khi ở Việt Nam, nhà mình bị công an ngăn chặn, mẹ bị bắt, mà đi ra nước ngoài, mọi người lại ghi nhận như vậy?". Từ những gì được chứng kiến trong một thế giới tự do, con gái tôi đã viết nhật ký và chia sẻ với bạn bè ở Việt Nam về sự hãnh diện của mình đối với mẹ, đối với những người tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam và niềm tin vào một xã hội trong đó quyền con người được bảo vệ và tôn trọng.
Quý vị có thể thấy đó, nỗ lực của quý vị, sự ghi nhận của các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế không những đã đem lại tự do cho riêng tôi mà đã giúp một đứa trẻ thay vì sống trong sự mặc cảm thì nay đã hiểu và hãnh diện hơn về những gì cha mẹ mình đã làm, hiểu rõ thế nào là tự do và hãnh diện về cái giá mà gia đình phải trả.
Các chiến dịch nhân quyền, sự lên tiếng, đồng hành của Tổ chức Ân xá Quốc tế không chỉ là nỗ lực tranh đấu cho quyền con người mà nó còn góp phần xây dựng niềm tin vào một tương lai tốt đẹp cho những đứa trẻ là con cái của các nhà hoạt động tại Việt Nam.
Nhân dịp này, tôi xin được gửi lời cám ơn sâu sắc đến một người mẹ, một thành viên của Tổ chức Ân xá Quốc tế là bà Britis Edman. Bà là người bạn thân thiết đã luôn quan tâm và có những nỗ lực hỗ trợ công cuộc tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam trong nhiều năm qua. Với sự động viên và khích lệ từ bà Britis và quý vị, tôi biết rằng tôi không hề cô đơn trên con đường tranh đấu cho nhân quyền Việt Nam.
Kính thưa quý vị đang làm việc tại Tổ chức Ân xá Quốc tế,
Khi tôi được tự do, tôi mới biết rằng sau khi tôi bị bắt đã có rất nhiều người khác cũng bị kết án, bị tống giam với những bản án rất nặng nề. Nhiều người trong số họ đã bị bắt mà không ai hay biết.
Trong số đó là ông Huỳnh Trương Ca tức Facebooker "Thằng Nhà Quê";. Ông bị kết án 5 năm 6 tháng tù vì đã công khai bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa. Con gái của ông là Huỳnh Thị Thái Ngân đã gửi lời kêu cứu Tổ chức Ân xá Quốc tế lên tiếng cho cha của em đang bị ngược đãi trong tù. Nhân dịp này tôi xin chuyển lời cám ơn của em Ngân đến với quý vị đã quan tâm và hỗ trợ tranh đấu cho tự do của ông Huỳnh Trương Ca.
Cuộc sống trong trại giam, là những chuỗi ngày khó khăn, bị ngược đãi tinh thần, bị chia cắt với thế giới bên ngoài, bị gây khó khăn trong những chuyến thăm gặp của gia đình... là những điều mà những tù nhân chính trị tại Việt Nam phải đối diện. Chính sự theo dõi, lên tiếng của Tổ chức Ân xá Quốc tế trong nhiều năm qua đã làm cho thế giới biết rõ hơn về tình trạng tệ hại của nhà tù tại Việt Nam. Tôi muốn quý vị biết rằng, tiếng nói của quý vị đã bảo vệ được an toàn tối thiểu cho những người bị giam cầm và nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ít nhiều phải e dè khi đối diện với những báo cáo và các chất vấn của quý vị.
Tôi cũng muốn quý vị biết rằng nỗ lực tranh đấu cho tự do đối với những người đã bị giam cầm còn có một ảnh hưởng tích cực lên những người đang hoạt động và chưa bị bắt. Nó đã trao cho họ niềm tin rằng thế giới luôn theo dõi và quan tâm đến họ và họ sẽ không bị bỏ rơi nếu bị giam cầm.
Vì vậy tôi mong rằng quý vị hãy tiếp tục quan tâm, lên tiếng và tranh đấu cho những tù nhân chính trị tại Việt Nam. Hãy yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ và các tổ chức Nhân quyền quốc tế gia tăng áp lực Hà Nội phải tuân thủ các công ước quốc tế về cấm ngược đãi tù nhân và phải có một hệ thống giám sát độc lập để theo dõi tình trạng trong các trại giam.
Kính thưa quý vị,
Tôi biết mỗi giờ, mỗi ngày trôi qua có rất nhiều trường hợp vi phạm nhân quyền xảy ra trên toàn thế giới và Việt Nam là một quốc gia được quý vị quan tâm. Với câu chuyện của mình, tôi mong quý vị biết rằng những gì quý vị đang làm không chỉ để cải thiện tình hình nhân quyền mà còn đem lại niềm hạnh phúc, tự hào và niềm tin vào tương lai cho nhiều đứa trẻ tại Việt Nam, cụ thể là con gái của tôi. Chúng tôi biết thế giới đang nhìn vào địa ngục của chúng tôi. Và chúng tôi biết mình không bị bỏ quên.
Trước đó, vào ngày 07.11.2019 blogger Mẹ Nấm đã đại diện cho Mạng Lưới Blogger Việt Nam và Danlambao đã đến Washington D.C., cùng với 4 chứng nhân khác từ các quốc gia Ba Lan, Cuba, Venezuela, và Bắc Hàn, để trình bày trực tiếp với TT Trump về những kinh nghiệm hãi hùng mà họ đã từng trải qua dưới sự thống trị dã man của xã hội chủ nghĩa. Trong dịp này, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh cũng đã trao 1 danh sách tên các tù nhân lương tâm trong đó có Hồ Đức Hoà, Trần Huỳnh Duy Thức... cho văn phòng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ để vận động tự do cho những tù nhân khác tại Việt Nam.
10.11.2019
Dân Làm Báo
https://danlambaovn.blogspot.com/2019/11/hoi-thao-viet-cho-quyen-con-nguoi-write.html
give encouragement to a friend 在 Joseph Prince Youtube 的最佳解答
In Jesus's time, the Roman law decreed that a criminal was either scourged and then released, or crucified right away. But Jesus was both scourged AND crucified. Why did Jesus have to go through that degree of torture?
For you.
Let those words sink in for a bit. Jesus was scourged for you; He was scourged for your healing and for your wholeness because it is by His stripes that you are healed (see Isa. 53:5). Jesus was scourged to the extent that there was no sliver of skin left on His back so that today, you can boldly declare that by His stripes, you are healed. Friend, He bore the stripes so that your body need not be scourged with diseases.
If you are still trusting God for your healing, we pray that you will not give up but continue to hold on to His truth and allow it to sink deep into your heart. Allow His love for you to be your strength even as your breakthrough is on the way. ?
_
Stay Connected –
Decibel Website: https://decibel.one/
Decibel Facebook: https://www.facebook.com/dcbl.one/
Decibel Instagram: https://www.instagram.com/decibel.one/
This clip is from The Way Of Escape In Every Trial (28 Aug 2016)
#decibelone #decibel #josephprince
give encouragement to a friend 在 Joseph Prince Youtube 的最讚貼文
If you've ever found yourself thinking, "My friend's an unbeliever. Will God answer my prayer for his/her healing?" You've gotta watch this video. It will set your heart at rest and give you the confidence to pray to Him!
Share this video with a friend who needs to hear this today.
-----
Decibel.one: A digital magazine and online channel by Joseph Prince Ministries. Check us out at https://decibel.one/ for more grace-centered content.
Stay Connected –
Decibel Website: https://decibel.one/
Decibel Facebook: https://www.facebook.com/dcbl.one/
Decibel Instagram: https://www.instagram.com/decibel.one/
This clip is from The Friend You Can Always Depend On (12 Feb 2017)
#decibelone #decibel #JosephPrince
give encouragement to a friend 在 Sample Words of Encouragement for a Friend in Need 的推薦與評價
We will feel called to offer words of encouragement for a friend. ... 30 Friendship Breakup Quotes To Help You Cope When Ending A Toxic Friendship. ... <看更多>